Autism hay Tự kỷ chỉ là cách để mô tả cho một vấn đề.

29 thg 9, 2011

Cách học và chứng tự kỷ

Tiến sĩ Stephen M. Edelson

" Phong cách (cách) học tập " (learning styles) là một khái niệm dùng để mô tả các phương pháp mà con người dùng để nắm bắt thông tin về môi trường quanh họ. Mọi người có thể học thông qua cách nhìn thấy (bằng mắt), nghe (auditorily), và / hoặc thông qua việc va chạm vào hoặc thao tác với một đối tượng (kinesthetically hay học "thực hành" ).


Ví dụ, tìm một cuốn sách hình ảnh hay đọc một cuốn sách giáo khoa liên quan đến việc học tập thông qua tầm nhìn, nghe một bài giảng trực tiếp hoặc trên băng ghi âm liên quan đến việc học tập thông qua buổi giảng ; và nhấn nút để xác định làm thế nào để VCR hoạt động  liên quan đến việc học tập với cảm giác động (kinesthetically).

Nói chung, hầu hết mọi người tìm hiểu sử dụng 2-3 cách học tập. Thật thú vị, mọi người có thể đánh giá lợi ích theo cách thức và lối sống của riêng mình để xác định cách tiếp cận được nhiều thông tin về môi trường sống của họ.

Trong trường hợp của tôi, khi đọc một cuốn sách, tôi có thể dễ dàng hiểu được trên văn bản. Ngược lại, là điều khó khăn cho tôi khi nghe một băng ghi âm bài của cuốn sách đó - Tôi chỉ không thể theo mạch suy nghĩ của câu chuyện. Vì vậy, tôi là một người học / thị giác mạnh mẽ, và với một thính giác học trung bình có thể nói là tồi. Học theo thiên hướng động, tôi nắm rất tốt từng phần của đối tượng để tìm hiểu một đối tượng hoạt động như thế nào, chẳng hạn như để biết về một máy hút bụi hoặc máy tính.

Phong cách học tập của một người có thể ảnh hưởng đến người đó ra sao khi được thực hiện trong một môi trường giáo dục, đặc biệt là từ trung học cơ sở vào học đại học. Trong các trường thường yêu cầu cả hai, học tập/thính giác (ví dụ, nghe một giáo viên) và học/ hình ảnh  (ví dụ như đọc một cuốn sách giáo khoa). Nếu là một trong những người  yếu kém về một trong hai cách học tập, người ấy có thể sẽ phụ thuộc chủ yếu vào sức mạnh của mình / (ví dụ, một người học trực quan có thể nghiên cứu sách giáo khoa hơn là dựa trên nội dung lời giảng). Sử dụng logic này, nếu là một trong những người yếu kém ở cả học tập/thị giác và thính giác , người ấy có thể gặp khó khăn trong trường học.

Hơn nữa, phong cách học tập của một người có thể được kết hợp với nghề nghiệp của họ. Ví dụ, những cá nhân người học theo xu hướng động có thể có xu hướng theo các ngành nghề liên quan đến bàn tay của họ, chẳng hạn như người sắp xếp hàng hóa , thợ cơ khí, bác sĩ phẫu thuật, hoặc nhà điêu khắc. Người học với thị giác có thể có xu hướng để có nghề liên quan đến việc xử lý thông tin thị giác, chẳng hạn như nhân viên xử lý dữ liệu, nghệ sĩ, kiến ​​trúc sư, hoặc sản xuất linh kiện tinh xảo. Hơn nữa, những học viên thuận "thính giác"có thể có xu hướng để có công việc liên quan đến việc xử lý thông tin thính giác, chẳng hạn như những người bán hàng, ban giám khảo, nhạc sĩ, và nhân viên phục vụ / tiếp viên.

Dựa trên kinh nghiệm của tôi cũng như những đồng nghiệp khác, điều diễn ra là các cá nhân tự kỷ có nhiều khả năng chỉ phải dựa vào  một cách học tập.

Bằng cách quan sát người này, người ta có thể xác định phong cách học chính của  cô/ cậu ta . Ví dụ, nếu một đứa trẻ mắc chứng tự kỷ thích tìm kiếm những cuốn sách (ví dụ, sách ảnh), xem truyền hình (có hoặc không có âm thanh), và có xu hướng xem xét cẩn thận ở người và các đối tượng, đó có thể là một người thiên về học trực quan. Nếu một trẻ em mắc chứng tự kỷ nói nhiều quá, thích những người nói chuyện với nó, và thích nghe các đài phát thanh hoặc âm nhạc, sau đó nó có thể là một người học với thính giác. Và nếu một đứa trẻ mắc chứng tự kỷ liên tục sờ mó các phần của đồ vật, mở và đóng ngăn kéo, và đẩy các nút, điều này có thể chỉ ra rằng đứa trẻ là một người học động hoặc học theo cách "táy máy" bàn tay .

Một khi phong cách học tập của một người được xác định, dựa vào phương thức  đó để dạy rất có thể làm tăng khả năng của người học. Nếu một người không chắc chắn về phong cách học tập, đứa trẻ đã hoặc đang được dạy một nhóm với phong cách học khác nhau, thì cách tốt nhất để dạy có thể  là với tất cả ba phong cách với nhau.

Ví dụ, khi giảng dạy khái niệm 'jello,


người ta có thể trưng ra một gói và bát jello (hình ảnh), mô tả tính năng của nó như màu sắc, kết cấu của nó, và sử dụng (thính giác), và sau đó cho phép các tiếp cận trực tiếp và hương vị ( vận động).

Bằng chứng, một vấn đề phổ biến là trẻ em mắc chứng tự kỷ chạy loanh quanh ở lớp học và không lắng nghe giáo viên. Đứa trẻ này không thể là một người học với thính giác, và do đó, nó không thích tham gia vào những lời giảng của giáo viên. 

Nếu  trẻ  là một người học có tính chất động, giáo viên có thể chọn để đặt tay (của mình) trên vai của đứa trẻ và sau đó dẫn trở lại ghế ngồi của nó, hoặc đi đến cái ghế và di chuyển đến học sinh (để yêu cầu nó ngồi xuống). Nếu đứa trẻ học trực quan, giáo viên có thể cần phải giới thiệu đứa trẻ cái ghế của nó hoặc giao cho một hình ảnh của cái ghế và chỉ bảo một cử chỉ cho trẻ  ngồi xuống.

Giảng dạy với phong cách học tập của học sinh có thể gây tác động hoặc không  đến đứa trẻ để nó có thể tham gia và xử lý các thông tin được trình bày. Nói cách khác, điều này có thể ảnh hưởng đến hiệu suất của trẻ em trong trường học cũng như hành vi của chúng.

Vì vậy, điều quan trọng là nhà giáo dục đánh giá càng sớm càng tốt về  phong cách học tập một đứa trẻ mắc chứng tự kỷ khi bước vào hệ thống trường học và giúp chúng thích nghi với phong cách giảng dạy trong mối quan hệ với những thế mạnh của học sinh. Điều này sẽ đảm bảo để các trẻ em mắc chứng tự kỷ có cơ hội lớn nhất cho sự thành công trong học tập.
 -----------------------
TrungNguyen dịch từ " Learning Styles and Autism "Written by Stephen M. Edelson, Ph.D.
http://www.autism.com/fam_page.asp?PID=326

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét